![p bt](/themes/custom/vov_4/images/avatar.png)
(VOV4) - Tập thơ "Khi chúng mình xa nhau" của nhà thơ dân tộc Tày Ma Phương Tân in năm 2014. Tôi - người chọn thơ giới thiệu với bạn đọc - lật giở từng bài, và không hẹn mà những bài tôi đánh dấu đều viết về những câu hát. Có lẽ bởi tâm hồn Tày được nuôi dưỡng bởi những câu lượn, để một ngày bật thành thơ; hay bởi lượn vốn đã là thơ, ngấm vào tâm hồn Tày. Trân trọng giới thiệu với bạn chùm thơ của nhà thơ Ma Phương Tân:
Câu hát chia tay
Câu lượn hát đêm chia tay
Em bảo cắn đôi mỗi người một nửa
Nửa để lại em mang lên nương lên rẫy
Nửa anh gói vào hành trang đi xa...
Câu lượn ấy em bảo đừng chia ba
Nếu chia ba ở nhà em buồn lắm
Em nói rồi đôi mắt buồn xa thẳm
Câu lượn bồi hồi thổn thức trái tim anh...
***
Tiếng lượn nàng ới
Sinh ra từ núi rừng
Sinh ra từ con suối
Tiếng lượn nàng ới
Xanh vời vợi
Nỗi nhớ thương...
Là lời quê hương
Câu lượn tạc vào đá núi
Là lời tình yêu
Câu lượn gửi vào lòng
Người đi xa...
Dẫu năm tháng nhọc nhằn
Dẫu bão táp mưa sa
Tiếng lượn vẫn là tiếng gọi
Tiếng của rừng, của suối
Tiếng của con tim
Hẹn hò
Chờ đợi...
Ôi tiếng lượn nàng ới
Chắt chiu từ cuộc đời
Chắt chiu từ năm tháng
Tiếng của ngàn đời ông bà để lại
Cho tình yêu
Là mãi mãi
Để lời ca
Là mãi mãi
Với con người
Với bản làng
Mùa xuân.
***
Những lời hẹn ước
Em nâng cây đàn
Những giọt âm thanh từ bàn tay em
Rỏ vào trong không gian
Một làn điệu dân ca quen thuộc
Những lời ca hẹn ước
Cất lên từ trái tim chan chứa yêu thương...
“Hãy thương nhau
Dù muối mặn
Gừng cay
Măng vầu cuối mùa thì đắng
Trái hồng chát ngâm rồi sẽ ngọt, anh ơi...”
Anh nâng cây đàn
Câu hát bồng bềnh trôi
“Ơi hỡi người ơi
Đã thương nhau thì thương cho trọn
Đã yêu nhau thì phải yêu cho cùng
Nước đựng sàng không thủng
Nước đựng vợt chớ vơi
Đã yêu nhau chẻ cây chuối làm đuốc cũng cháy, Noọng ơi...”
Câu lượn có đôi
Câu lượn quyện vào nhau
Thành lời hẹn ước
Thắp lửa tình yêu, mùa xuân.
Đồng Lạc, xuân 1990
Viết bình luận