Klei kdŏ Mkăm Prôk, hŏng ênhiang jing pral kdrăm tông ruĕ hlăm êlan Phan Đình Giót. Klei mdah anei mơ̆ng êpul ƀuôn Wiâo, wăl krah Krông Hnang, kdriêk Krông Hnang mdah, tuôm mâo mă leh klei pah mni mrô 1 ti anôk bi lông tông čing čhar dŭm djuê ana hlăm čar Daklak thŭn dih. Pô mbruă Y-Wơn Niê (Aê Jon) hơ̆k kdơ̆k nao hlăm knăm mơak kphê Ƀuôn Ama Thuôt msĕ si klei huă blăm mnăm thŭn mơ̆ng mnuih ƀuôn sang ti Lăn Dap Kngư.
Hrue anei hmei mdah hlăm 4 mta mâo kdŏ, bi hmô klei mnăm kpiê čeh, tông čing, lehanăn tông čing kram. Ƀuh jing mơak êdi, hmei mdah hŏng jih ai tiê klei dưi hmei, čiăng kơ jih jang mnuih mâo dlăng, ƀuh klei huă mnăm hơk mơak hlăm ƀuôn sang pô mlan 3 anei’.
Hŏng 2 kdrêč bruă jing hrue kuh kŭm ênŭm ênap mơak mñai, lehanăn hmư ênai čing čhar lăn dap kngư, mdah klei kdŏ mmuiñ mơ̆ng knhuah dŭm djuê ana hdĭp ti čar Daklak Mâo msĕ si: tông čing knah, čing kram, tông kŏk, kưt lehanăn kdŏ mkăm prôk mơ̆ng mnuih Êđê, kdŏ thèn, lehanăn đĭng kliă mơ̆ng mnuih djuê ana Tày – Nùng; hưn mdah kơ djăp mta kdrăp pĕ tông lŏ mkra mđĭ mâo čing kram, ki pah, uă kni, violon café, tuh mruh, đĭng pah, čing boh tâo... jih jang klei mdah anăn mâo lu mnuih nao bi dlăng. Nguyễn Thị Kim Linh, 80 thŭn, hriê mơ̆ng ƀuôn prŏng Nha Trang, čar Khánh Hòa, khăp êdi dlăng klei mdah mâo anăn pia “mnŭ kdjô̆” hŏng klei uă kni mơ̆ng sa čô hđeh mniê mrâo 11 thŭn:
Kâo hriê dlăng klei mdah ti anei jăk êdi, lehanăn djăp djuê ana mdah djŏhŏng knhuah djuê ana digơ̆ pô. Jăk jĭng măng ai yơh mâo dlăng klei mdah jih jang kdrăp pĕ tông djuê ana snei, boh nik nak mâo sa klei mdah mơ̆ng sa čô hđeh điêt thâo snăk. Mgi dih sĭt nik gơ̆ srăng jing mnuih thâo êdi yơh hlăm kdrăp msĕ snei”.
Mbĭt hŏng klei dlăng djăp mta hdră mdah msĕ snăn mmông anei lu phung tue dưi lŏ ƀuh lu mta kdrăp pĕ tông, lehanăn ayŭ dah yap êbeh 20 mta. Đỗ Như Ý, hriê mơ̆ng Hà Nội, ñu mơak êdi leh lông hlăp dŭm kdrăp anăn jing msĕ si čing kram:
Ƀuh jih jang kdrăp pĕ tông anei knŏng hơăi mang đuič, phŭn ƀuh pô lačdah ăt ênưih mâo thâo hlăp, amâo mâo djŏ msĕ hŏng dŭm kdrăp pĕ tông mkăn ôh. Tui si kâo mĭn jih jang kdrăp pĕ tông anei jing mnơ̆ng kbiă hriê mơ̆ng klei hdĭp aguah tlam mlam hrue, amâo mâo djŏ pioh kơ mnuih knhăk knhâo ôh, jih jang bi nao hlăm klei mơak mñai jing leh dhar kreh jăk mơ̆ng mnuih ƀuôn sang kơ anei, jing mơak êdi hŏng phung tue hriê dlăng msĕ hŏng kâo”.
Tui si Vũ Lân, hŏng phung mbruă hlăm ƀuôn sang diñu thâo tông, thâo bi tiŏ, thâo mdêč hlăm klei tông jăk snăk.
Hriê hlăm knăm mơak dhar kreh anei, Êpul hgŭm phung pĕ tông kdrăp djuê ana Daklak mĭn lu mơh kơ bruă ksiêm duah mđĭ bi lar knhuah kdrăp djuê ana mơ̆ng anei, êdah êdi jing čing kram. Mjing knhuah siam sĭn kơ knăm mơak kphê thŭn anei:
Bi mguôp plah wah bruă dhar kreh dŭm djuê ana lehăn hưn mdah djăp mta kdrăp pĕ tông mâo mkra mă hŏng alê m’ô. Dưi bi êdah leh ênŭm jih kơ knhuah gru dhar kreh mdê hĭng mâo mă ti Daklak, lehanăn dưi iêo mjum lu mnuih truh hŏng lăn dap kngư anei jing jăk êdi, tinei mdah kơ knhuah gru dhar kreh mâo mă hjăn ti Daklak anei djŏ mđrĭng hŏng klei mơak Festival cafe tal anei./.
Viết bình luận