VOV4.Bahnar - Phạm Văn Lương, rơnĕh sơnăm 1987, oĕi tơ̆ buôn Mùi 1, tơring Cư Nĕ, apŭng Krông Ƀuk, dêh char Dak lăk ƀar ‘măng pơm glăi păng phak chĭt 7 sơnăm 6 khei. Lăp đơ̆ng rŏng tôm sơnăm phak brŏk vĭh tơ̆ hnam, gơnơmn jơhngơ̆m đon hơdrin đơ̆ng kơ dih, Phạm Văn Lương hlôi hơdrin chă jang sa đei jing tơngla hơnĭh pơm tơlĕch tơmam drăm pơrŏ đơ̆ng ‘long, pơm bơ̆n giơng kơtang tang dŏ au to hăm kon jên jang sa hlŏh 1 ti hlak jên. Đei iŏk jơnei au, ‘nhŏng ling lang tơgŭm djru dôm bơngai đei tơdrong yoch lei lăi sư mư̆h đei brŏk vĭh erĭh sa ‘lơ̆ng hơ iă hăm pơlei pơla.
Anh Lương (ao jơk) atŭm mĭnh ƀar ‘nu kŏng nhân tŏk bŏk jang tơ̆ Hơnĭh pơm kơƀang tang dŏ tơ̆ tơring Cư Nĕ, apŭng Krông Ƀŭk
Nhôn năm ngôi hơnĭh pơm tơlĕch kơƀang tang dŏ pơrŏ kơ Phạm Văn Lương oei tơ̆ tơring Cư Ne, apŭng Krông Ƀŭk, dêh char Dak Lăk, mư̆h ‘nhŏng atŭm hăm vă jê̆ 10 ‘nu kŏng nhân tŏk bŏk oei pơm kơƀang tang dŏ. Hơvơn nhôn mơt tơ̆ hnam ƀar tăl nhă đak che pơma dơnŭh dĭh băl. ‘Nhŏng tơroi, pơlei tơm tơ̆ Thanh Hoá, lơ̆m 10 sơnăm ‘nhŏng kiơ̆ ŭnh hnam năm tơ̆ Dak Lăk vă jang sa. Lơ̆m mă nŏh sơ̆ jei đei mĕ ƀă ăn năm hok pơhrăm, mă lei kơ yuơ drŭh kiơ̆ bôl boăl kơna mă hŭt hŏk mơlô̆h mơlônh. Đơ̆ng rŏng mĭnh khei ‘năr nông nôt, ‘nhŏng rơ̆ih hŏk pơhrăm pơm kơ ƀang tang dŏ păng pơm rup ‘long. Tơdrong mă au pơm ăn kơ ‘nhŏng tơ ƀơ̆p hê̆ khŭl kơnê̆ kŏh răt ‘long đe tơtông păng rôp phak hê̆. Kơ yuơ oei lơ̆m hnam pơnă ‘lơ̆ng, ‘nhŏng đei ăn brŏk hơdrol khei ‘năr tơchơ̆t phak chĭt 4 khei. Brŏk vĭh tơ̆ pơlei, hăm tơdrong kơdơ̆ akau mơlâu kơđe, atŭm hăm bôl boăl kơnê̆ chă pơhlŭ pơdôr dơ̆ng, ‘nhŏng tă pŭh lơ̆m sơlung tơdrong yoch jrŭ hlŏh dơ̆ng, hăm tơdrong yoch ‘nŏh chă pơkoĕl đe răt tơmam drăm chŏh jang sa ăn jên, păng năm tơ̆ hnam pơnă dơ̆ng. Vĭh hơlơ̆k tơ̆ hnam pơnă, gơnơm đei tơdrong pơtho phăl hơlăng đơ̆ng khŭl kang ƀô̆ kŏng ang vei lăng hnam pơnă kơna ‘nhŏng hơdrin oei sa ‘lơ̆ng pơm kiơ̆ kơ jăp rim tơdrong tơchơ̆t vă lĕch đơ̆ng hnam pơnă vĭh erĭh sa ‘lơ̆ng hơ iă nhen bôl nhen boăl. Lĕch đơ̆ng hnam pơnă, đei ŭnh hnam tơgum, ‘nhŏng răt tơmam drăm pơm kơƀang tang dŏ ăn kơđe lơ̆m tơring. Mư̆h đei đe răt iŏk lơ, ‘nhŏng tŏk iŏk jên răt kmăi kmŏk pơ̆ih să hơnĭh jang. Trŭh dang ei, Hơnĭh pơm kơƀang tang dŏ kơ ‘nhŏng đei kon jên tơmơt jang hlŏh 1 ti hlak jên hăm vă jê̆ mơjĭt ‘nu kŏng nhân, hăm jên khei đơ̆ng 7 trŭh 12 trĭu hlak jên lơ̆m 1 ‘nu. ‘Nhŏng Phạm Văn Lương pơma:“Ba vĭh hơlơ̆k erĭh sa ‘lơ̆ng hơ iă ‘nŏh ba ‘mĕh vă chă pơkă ăn bôl boăl mơlô̆h dăh pơdơ̆h pơm tơdrong yoch, tơdrong glăi. Dôm bơngai bơ̆h ƀơm nhen ĭnh mư̆h pơm kiơ̆ ‘lơ̆ng tơdrong pơkăp phak brŏk vĭh tơ̆ pơlei ‘nŏh hơdrin oei sa ‘lơ̆ng, hơdrin jang sa, kơna ư̆h kơ đei yă kiơ khan klui ôh.”
Hơnĭh pơm tơlĕch tơmam drăm kơ ‘nhŏng Lương đei lơ bơngai pơnă đei ‘nhŏng tơgŭm djru tơdrong jang lăp đơ̆ng rŏng brŏk vĭh erĭh sa tơ̆ pơlei pơla
Phạm Văn Lương băt hơdăh jơhngơ̆m đon dôm bơngai bơ̆h ƀơm lăp đơ̆ng rŏng kơtĕch khei ‘năr phak chĭt brŏk vĭh tơ̆ pơlei pơla. Kơ yuơ lơ lŏh, ’nhŏng hơnơ̆ng hơdrin tơgŭm djru dôm bơngai bơ̆h ƀơm nhen ‘nhŏng. Lơ̆m hơnĭh jang kơ ‘nhŏng hrei au đei 6 ‘nu bơngai jang ‘nŏh dôm bơngai jei hlôi lĕch đơ̆ng hnam pơnă. ‘Nhŏng Trương Văn Dương, rơnĕh sơnăm 1997, oei tơ̆ tơring Cư Kpô, apŭng Krông Ƀŭk, jĭ mĭnh lơ̆m dôm bơngai đei phak chĭt 2 sơnăm tơ̆ hnam pơnă kơ yuơ iŏk yua glăi kơchơ̆t ma tuý pơma: Lăp đơ̆ng rŏng vĭh tơ̆ pơlei, kơ dĭh ‘nhŏng jei mơlâu kơ bôl boăl. Prăt năr kron akau lơ̆m hnam, ư̆h kơ băt vă tơchă jang yă kiơ. Ƀlep lơ̆m mă nŏh, ‘nhŏng Lương năm pơma dơnŭh păng athei năm tơ̆ hơnĭh jang sa chă hŏk pơhrăm tơdrong jang pơm kơƀang tang dŏ. Gơnơm tơdrong tơgum djru đơ̆ng ‘nhŏng Lương, ĭnh mă hơdrin hơmet pơ ‘lơ̆ng jơhngơ̆m đon kơ dĭh. Trŭh dang ei, ĭnh jang lơ̆m hơnĭh pơm kơƀang tang dŏ vă jê̆ 2 sơnăm, jên khei 10 trĭu hlak jên lơ̆m 1 khei. “Lơ̆m mă ĭnh ‘nao brŏk đơ̆ng hnam pơnă vĭh tơ̆ pơlei ‘nŏh tơ ƀơ̆p hê̆ ‘nhŏng Lương, ‘nhŏng pơtho khan ăn kơ ĭnh pơm ăn kơ ĭnh ƀrêng jơhngơ̆m. ‘Nhŏng akhan tơdăh ư̆h kơ đei jang yă kiơ ‘nŏh năm tơ̆ sư hŏk pơhrăm, jang, ‘nĕ chă kơdơ̆ mơlâu yă kiơ ôh. ‘Nhŏng tơgŭm djru ĭnh tôch kơ lơ, ĭnh sơđơ̆ng jơhngơ̆m pă vĭh hơlơ̆k pơm tơdrong kơnê̆ au to bơih. Ư̆h khan lăp hơlêm đĕch ôh, ‘nhŏng jei tơroi tơbăt ăn kơ ‘nhŏng ŏh lơ̆m hơnĭh jang ‘nŏh hơdrin jang mă ‘lơ̆ng, erĭh sa mă ‘lơ̆ng, vă đơ̆ng rŏng au kơnh đei kon hơkăn…”
Lơ̆m apŭng Krông Ƀŭk đei dang 500 ‘nu bơngai pơm glăi khôi luơ̆t đei chĭt lơ̆m hnam pơnă brŏk vĭh erĭh sa hiôk hian tơ̆ pơlei pơla. Trung tá Y Phía M’lô – Kơ iĕng Kơdră Khŭl jang Tơchă rôp bơngai yoch păng Tơgŭm tơbăt khôi luơ̆t kơ Kŏng ang apŭng Krông Ƀŭk tơbăt: Gơnơm jang ‘lơ̆ng pơtho khan, pơrô̆ pơrôp păng tơgum djru pơjing tơdrong jang kơna dôm bơngai yoch vĭh hơlơ̆k pơm yoch dơ̆ng lăp pă 0,8%. Đĭ đăng pơnă mư̆h đei brŏk vĭh tơ̆ hnam pơlei jei hơdrin oei sa ‘lơ̆ng, pơnam jang sa ngăl. Lơ̆m au nhen Phạm Văn Lương ‘nŏh jing bơngai ‘lơ̆ng pơm jŭk trong ‘lơ̆ng ăn rim bơngai pơnă mư̆h brŏk vĭh tơ̆ pơlei pơla mơ̆t oei sa ‘lơ̆ng hơ iă hăm kon pơlei. Trung tá Y Phía M’lô pơma: “Hrei au, lơ̆m apŭng Krông Ƀŭk đei bơngai jang ‘lơ̆ng lăp đơ̆ng rŏng lĕch đơ̆ng hnam pơnă brŏk vĭh erĭh sa tơ̆ pơlei pơla ‘nŏh Phạm Văn Lương. Lương hơnơ̆ng hơdrin yak hlŏh jơhngơ̆m đon kơdơ̆ akau mơlâu kơ bôl boăl, hơdrin jang sa; ‘ngoăih kơ ‘nŏh oei chă tơgŭm ăn ‘nhong ŏh ‘nao lĕch đơ̆ng hnam pơnă anai đei tơdrong jang sơđơ̆ng. Gơnơm đơ̆ng nŏh tơdrong vĭh hơlơ̆k pơm yoch kơ dôm bơngai ‘nao lĕch đơ̆ng hnam pơnă tơ̆ apŭng Krông Ƀŭk hơnơ̆ng tŏ sĕt sot đĕch”.
Trong vĭh hơlơ̆k erĭh sa hiôk hian ‘lơ̆ng hơ iă jing mĭnh tơdrong ƀĕnh ƀang tơnap tap, hrat hrĭn, mă kăl hăm dôm bơngai hlôi đei ‘măng “Bơ̆h ƀơm pŭh sơlŭng kơnê̆” pơm ăn trŭh chĭt phak tơ̆ hnam pơnă brŏk vĭh erĭh sa dơ̆ng tơ̆ pơlei pơla. Hăm tơdrong lăng ba, pơtho khan đơ̆ng khŭl kŏng ang, kơdră tơring, ŭnh hnam păng tơpôl, tơdrong hơdrin đơ̆ng kơ dĭh hlôi tơgum ăn ‘nhŏng Lương, ‘nhŏng Dương dăh mă bơngai anai oei tơ̆ apŭng Krông Ƀŭk yak hlŏh jơhngơ̆m đon kơdơ̆ akau mơlâu kơđe, tơdrong pơhlŭ pơdôr vă pơjing đei jơhngơ̆m đon oei sa ‘lơ̆ng, jing kon pơlei đei iŏk yua ăn ŭnh hnam păng tơpôl.
Bơngai chĭh: Tuấn Long
Tơblơ̆ nơ̆r: Amazưt
Viết bình luận