Các đại biểu đã nêu nhiều ý kiến tìm giải pháp đào tạo nguồn nhân lực địa phương, phát triển kinh tế gắn với bảo tồn bản sắc các dân tộc, liên kết vùng, liên kết trong sản xuất nông nghiệp. Hội thảo thống nhất, các giải pháp này đều phải phù hợp với thể chế, chính sách và trên cơ sở phát huy tiềm năng lợi thế tại chỗ.
Phát biểu tại hội thảo, Tiến sĩ Nguyễn Duy Thụy, Viện trưởng Viện khoa học xã hội vùng Tây Nguyên cho rằng, cần phải tháo gỡ ngay 3 điểm nghẽn làm cản trở sự phát triển kinh tế tại Tây Nguyên: “Thứ nhất, điểm nghẽn về cơ chế, chính sách, chúng ta cần có cơ chế chính sách tầm vi mô của các địa phương trên cơ sở cơ chế chính sách vĩ mô của Trung ương để áp dụng vào các địa phương cho phù hợp. Thứ hai, việc áp dụng khoa học công nghệ vào sản xuất, kinh doanh còn hạn chế. Thứ ba, phải khai thác đúng cách, đúng tiềm năng văn hóa”.
Tây Nguyên chiếm khoảng 17% tổng diện tích tự nhiên cả nước, tài nguyên đất, khí hậu phù hợp với việc phát triển cây công nghiệp dài ngày; có nhiều dân tộc cùng sinh sống với bản sắc văn hóa đa dạng, đặc trưng và nhiều điều kiện thuận lợi để phát triển các nhóm ngành kinh tế.
Tuy nhiên hiện nay, ngành nông nghiệp ở đây vẫn phụ thuộc vào thiên nhiên, quy mô nhỏ, liên kết sản xuất yếu, công nghiệp chế biến chưa được chú trọng. Các sản phẩm chủ lực của vùng như cà phê, hồ tiêu, cao su chưa tạo được giá trị gia tăng cao, tính cạnh tranh trên thị trường quốc tế còn yếu.
Nguyễn Thảo/VOV-Tây Nguyên
Viết bình luận