“Ơ yang! Năr ou ŭnh hnam nhôn pơgơ̆r soi tơbeh, krao pơhngol kôn mon kon sou brŏk vih hăm sư dơ̆ng. Kơ yuơ năm tơ̆ trong, hơtôih pơ̆k, pơhngpol tăr văr. Dang ei ŭnh hnam nhôn tơpơng ăn iĕr, ge tơdrô hơvơ̆h hơvơi hơpơi kơ yang jur et sa ba trong ăn pơhngol brŏk vih hăm hơkou jăn vă kơ kôn mon kon sou pran jăng grăng akou. Ơ pơhngol! ‘Nĕ pă thông hoang mang dai ou to bơih, dang ei ŭnh hnam sơng dih kou brŏk. Dăh hrôih brŏk vih mơ̆t oei hăm tơ-‘ngla, vă jơhngơ̆m đon hiôk chơt vă”.
‘Nou nơ̆r soi tơbeh kơ kră pơlei-Nghê̆ nhân ưu tú Ksor Lol (joăt krao akhan Ơi Sơ) tơ̆ ŭnh hnam yă Amí H’Guan oei lơ̆m pơlei Rbai, tơring Phú Thiện, dêh char Gia Lai. Nơ̆r soi tơbeh ou pơma hơdăh găh tơdrong pơgơ̆r kơ̆m kang kơnang giĕng, ‘noh mŏ H’Guan mưh yak tơ̆ trong, ưh kơ pŭn ai, kơtôih pơ̆k, pơhngol tăr văr jăk tơ̆ nai, kơna ŭnh hnam pơgơ̆r soi tơbeh hăm iĕr, tơdrô ge, hơvơh hơpơi hơpơi yang ba trong ăn pơhngol brŏk vih hăm tơngla sư.
Soi tơbeh đei pơgơ̆r tơhlă ‘măng hnam pơtăm, tơmam soi tơbeh ‘noh 2 ge tơdrô, 1 tŏ iĕr, 2 tŏ ƀum iĕ hơtŭk tăh ming lơ̆m kơđŏng tap hla prit; lê̆ tơjê̆ ‘noh ao so kơ H’Guan hrŭk lơ̆m mă sư pơ̆k ou ki. Ƀok pơjou ‘noh kră pơlei Ksor Lol iŏk đak tơƀĕnh tơdrô đơ̆ng noh soi tơbeh răh. Mưh đak ƀĕnh ge, kră pơlei gŭt đing ăn kơ H’Guan et. Lăp đơ̆ng rŏng et kơtĕch kang, H’Guan nhen lĕ đei jơhngơ̆m păng lui pơhngol brŏk vih hăm sư dơ̆ng.“Năr ou, ŭnh hnam pơgơ̆r soi krao pơhngol vă pơhngol brŏk vih hăm ba, hăm ŭnh hnam, adoi hơvơh hơvơi hơpơi ăn kơ dih pran jăng grăng akou, tơƀơ̆p pŭn ai păng hơrih sa sơđơ̆ng.”
Kơ̆m krao pơhngol ăn kơ H’Guan đei hloi đe mĕ ƀă păng rim bơngai lơ̆m ŭnh hnam. Lăp đơ̆ng rŏng kră pơlei soi tơbeh đang ‘noh yă Amí H’Guan jei soi tơbeh hơvơh hơvơi pơhngol brŏk vih hăm kon drŏ kăn dơ̆ng. Amí H’Guan tơbăt, lăp đơ̆ng rŏng kon đei tơdrong sar bar trong nơnăm ‘noh hăp hơnơ̆ng tăr văr, ưh kơ gan ‘meh pơma dơnuh. Kiơ̆ tơdrong joăt kơ bơngai Jrai, ‘noh pơhngol jăk, kơna ŭnh hnam pơgơ̆r kơ̆m kang kơnang giĕng vă kon hơ ‘lơ̆p hoei chă tăr văr, oei sa hiôk chơt nhen ki hei brei mơsơ̆ dơ̆ng.“Ŭnh hnam pơgơ̆r soi tơbeh krao pơhngol ăn kon hơ ‘lơ̆p. Ou ki hăp hao gre pơ̆k, kiơ̆ tơdrong joăt kăl pơgơ̆r kơ̆m soi tơbeh vă kơ hrăih păng krao pơhngol brŏk, hơmơt kơ pơhngol oei nông nôt ou to tim mă tom brŏk vih hăm hơkou jăn. Nhôn hơvơ̆h pơjou chă soi tơbeh, hơpơi ăn pơhngol brŏk vih hăm sư, vă kơ sư pran jăng grăng akou, hoei chă tăr văr.”
Ƀok Nay Wih (Ama H’Guan) tơbăt, tơdrong kơ̆m krao pơhngol ‘noh tơdrong joăt kơ bơngai Jrai đơ̆ng sơ̆ bơih. Tơdrong pơgơ̆r soi tơbeh tih dăh mă iĕ gô mơ̆ng lơ̆m đei tơdrong ou to kơ bơngai ‘noh ‘mơ̆i. Tơdăh lăp pơ̆k, chă rơka tŏ sĕt ‘noh ŭnh hnam chă soi tơbeh hăm mĭnh tŏ ier păng ge tơdrô. Mă lei tơdăh bơngai đei tơdrong jĭ ăl, ‘noh tơdrong pơgơ̆r kơ̆m kang ou jei tih hloh hăm mĭnh tŏ pơbe păng mĭnh tŏ nhŭng. Pơbe ‘noh vă soi tơbeh tơ̆ jih đak kroong, tơbăt ăn tơpuh hŭt dôm tơdrong ưh kơ pŭn ai; găh nhŭng atŭm hăm ge tơdrô ‘noh soi tơbeh lơ̆m hnam vă hơpơi ăn bơngai ou pran jăng grăng akou ăn bơngai đei tơdrong ou. “Tơdrong pơgơ̆r kơ̆m soi krao pơhngol vă krao pơhngol brŏk vih dơ̆ng hăm akou jăn bơngai jĭ, vih hăm ŭnh hnam. Tơdrong soi tơbeh ou hlôi đei đơ̆ng mĕ ƀă yă ƀok bơ̆n đơ̆ng sơ̆ pơsư̆ ăn kơ bơ̆n truh dang ei. Kiơ̆ tơdrong joăt, mưh bơngai ayơ chă pơ̆k, glơ̆k kơ đak lei ŭnh hnam pơgơ̆r soi tơbeh krao pơhngol vă pơhngol sư hoei chă nông nôt, hrôih brŏk vih hăm tơ-‘ngla. ‘Nou jĭ mĭnh tơdrong joăt gĭt kăl hloh đei vei răk đơ̆ng sơ̆ truh dang ei.”
Tơdrong soi tơbeh krao pơhngol kơ bơngai Jrai ‘noh jĭ tơdrong joăt kơ̆m kang kơnang giĕng krao pơhngol brŏk vih hăm hơkou, vă bơngai đei tơdrong hoei chă tăr văr ou to. Nơ̆r sơmăh, tơmam soi tơbeh jei tơbăt hơdăh ăn jơhngơ̆m đon lui kơjăp tơdrong ưh kơ tơpleh ƀar păh pơhngol hăm hơkou jăn, ƀar păh ŭnh hnam hăm yang hơbang, ƀar păh kon bơngai hăm cham char.
Hrei ou, ‘ngoăih ba bơngai jĭ năm ming hơmet tơ̆ hnam pơgang, đơ̆ng rŏng ‘noh bơngai Jrai oei tơ̆ Phú Thiện, dêh char Gia Lai, oei pơgơ̆r soi tơbeh ou nhen mĭnh tơdrong gơnang kơjăp găh jơhngơ̆m đon vă rim bơngai sơđơ̆ng jơhngơ̆m ưh kơ tăr văr lơ̆m tơdrong hơrih sa.
Viết bình luận